từ đền sách cấm parthenon ở đức, buenos aires tới chiến dịch
cộng sản đốt sách miền nam 1975
Trùng Dương♦ 0 bình luận ♦
1.08.2017
Đền Sách Cấm
Parthenon, trái, sáng tác phẩm của nữ nghệ sĩ Argentina, Marta Minujín, phối
hợp thực hiện với lễ hội nghệ thuật documenta14 tại Kassel, Đức Quốc, 2017 với
100,000 cuốn sách của 170 ấn bản đã từng bị cấm trong kho tàng văn học nhân
loại. Cuộc triển lãm mở cho công chúng xem từ ngày 10 tháng Sáu tới
ngày 17 tháng Chín tới. (Ảnh documenta14). Phải, khách thăm đền chiêm
ngưỡng những cuốn sách bọc trong giấy nhựa quấn quanh các cột đền. (Ảnh Gordon
Welters/The New York Times)
Bản tin của tờ báo
điện tử Atlas Obscura tới hộp thơ hôm 19 tháng Bẩy có một cái tựa gợi óc tò mò của
tôi.
“Một Đền Sách Cấm
Parthenon Dựng tại Nơi Đã Từng Dùng Để Đốt Sách.” Nơi đã chứng kiến cảnh tượng
đốt sách đó là khuôn viên Viện Bảo Tàng Fridericianum của thành phố Kassel,
nguyên xưa là một thư viện, nơi vào năm 1933 Đức Quốc Xã đã đốt khoảng 2,000
cuốn sách trong cái gọi là Chiến dịch Chống lại Tinh thần Phản Đức Quốc.
Kassel nằm cách Berlin
về phía tây nam khoảng 4 tiếng lái xe, nơi cứ mỗi năm năm một lần diễn ra lễ
hội nghệ thuật kéo dài nhiều ngày trưng bầy các nghệ phẩm hiện đại có tên là
documenta (không viết hoa chữ d). Hình thành vào năm 1955, với tên nguyên thủy
là Society of Western Art of the 20th Century sau đổi thành
documenta, tổ chức này có mục đích trưng bầy những tác phẩm mà Đức Quốc Xã cho
là “sa đoạ” và đã hủy diệt, trong đó có cả nhiều tác phẩm hội hoạ nổi tiếng của
các hoạ sĩ thuộc trường phái trừu tượng và lập thể hồi đầu thề kỷ 20. Năm nay,
documenta triển lãm song song với thành phố Athens cũng trong khuôn khổ trưng
bầy những tác phẩm nghệ thuật, kể cả phim ảnh, có tính cách hiện đại, khai phá.
Chỉ tại Kassel mới có dựng Đền Sách Cấm.
Năm nay, năm thứ 14
của lễ hội documenta, nổi bật trong các tác phẩm trưng bầy là ngôi Đền Sách Cấm
Parthenon rập khuôn kiến trúc và kích thước thật của đền Parthenon, một ngôi
đền cổ hiện còn di tích và đang được trùng tu trên đồi Acropolis tại thủ đô
Athens, Hy Lạp. Xây cất từ năm 438 trước Thiên Chúa để thờ Nữ thần Athena, thần
bảo bộ của thành phố Athens. Parthenon, một kiến trúc nguy nga, tuyệt đẹp, vốn
là cái nôi và biểu tượng của nền dân chủ đầu tiên của văn minh Tây phương.
Do nữ nghệ sĩ người
Argentina, Marta Minujín, 74 tuổi, thực hiện, tác phẩm nghệ thuật độc đáo Đền
Sách Cấm này thành hình với sự đóng góp và tình nguyện của nhiều người, đặc
biệt là các sinh viên thuộc Đại học Kassel. Ban tổ chức cho biết bằng việc
trưng bầy các tác phẩm cấm của toàn thế giới từ xưa tới nay lên khung toà
Parthenon tượng trưng dân chủ này, nữ nghệ sĩ Minujín muốn kêu gọi chúng ta hãy
suy ngẫm về vai trò của các thể chế chính trị độc tài đòi kiểm soát tư tuởng
của con người.
Đền Sách Cấm Parthenon
có kích thước thật của ngôi đền cổ trên đồi Acropolis, với những hàng cột kết
bằng ống thiếc, bao bọc xung quanh cột là khoảng 100,000 ấn bản của những cuốn
sách đã bị cấm, nay đang được lưu hành, hoặc vẫn còn bị cấm đó đây.
Trong danh sách khoảng
70,000 tựa sách bị cấm trên toàn thế giới, chỉ có các ấn bản của khoảng 170
cuốn sách thuộc nhiều ngôn ngữ đã được gửi tới từ các nơi trên thế giới để góp
phần dựng nên một tác phẩm nghệ thuật độc đáo nhằm ca ngợi cái đẹp của tự do tư
tưởng và sáng tạo. (*)
Trong số những cuốn
sách được gửi tới tham dự thấy có The Satanic Verses của Salman Rushdie, The
Adventures of Tom Sawyer của Mark Twain, The Kite Runner của Khaled Hosseini,
Gossip Girl của Cecily von Ziegesar, là vài trong những cuốn sách có thể lưu
hành nơi này nhưng bị cấm ở chỗ khác.
Khởi công từ cuối năm
rồi cùng với lời kêu gọi đóng góp các cuốn sánh đã từng bị cấm từ trước tới
giờ, hiện vẫn bị cấm hay đã được lưu hành, bằng bất kỳ ngôn ngữ nào, Đền Sách
Cấm mở ra cho công chúng vào xem từ ngày 10 tháng Sáu, và sẽ kết thúc ngày 17
tháng Chín tới.
Trái, nữ nghệ sĩ Marta
Minujín đứng trước tác phẩm kiến trúc nghệ thuật Đền Sách Cấm Parthenon của
mình tại thành phố Kassel, Đức Quốc. (Ảnh Ronny Hartmann, AFP/Getty Images).
Phải, một tình nguyện viên đang điều chỉnh vài trong số 100,000 cuốn sách cấm
bọc trong giấy plastic quấn quanh những cây cột của ngôi đền. (Ảnh documenta14)
Đây là lần thứ hai bà
Minujín kiến tạo một tác phẩm nghệ thuật loại này.
Đền Sách Cấm Parthenon
ở Buenos Aires, Argentina, 1983
Lần đầu vào năm 1983
sau khi quê hương của bà thoát khỏi chế độ độc tài quân phiệt kéo dài từ năm
1976, bà đã dựng nên công trình “El Partenón de Libros,” với khoảng 20,000 cuốn
sách bằng tiếng Tây Ban Nha đã bị chế độ cấm. Trong số sách cấm này có cả những
bản dịch các tác phẩm ngoại ngữ của Sigmund Freud, Karl Marx, Jean-Paul Sartre,
Adam Smith, Ernesto Sábato, Antonio Gramsci, G.W.F. Hegel, Ernest Hemingway,
Jorge Luis Borges, Marguerite Yourcenar và Michel Foucault, luôn cả những cuốn
để tra cứu như cuốn Salvat Encyclopedia và vô số sách truyện cho trẻ em, kể cả
cuốn sách dịch The Little Prince/Cậu Hoàng Nhỏ của Antoine de Saint-Exupéry.
Những cuốn sách này do
trên 35 nhà xuất bản của Argentina tặng lại nhờ đã cất dấu được dưới hầm suốt
thời gian dưới chế độ quân phiệt. Đền Sách Cấm Buenos Aires được thiết kế bằng
các ống thiếc có sách bao phủ, rộng 15 mét, dài 30 mét và cao 12 mét (tức bằng
nửa kích thước của nguyên bản Parthenon ở Athen). Dựng tại trục đường chính 9
de Julio Avenue và Santa Fe Avenue ở thủ đô Buenos Aires, Đền Sách Cấm khai mạc
ngày 19 tháng Mười Hai năm 1983, một tuần lễ sau khi nền dân chủ Argentina được
chính thức vãn hồi.
Năm ngày sau, với sự
tiếp sức của hai cây cần cẩu, khung đền được giữ ở thế nghiêng để dân chúng lấy
sách đem về đọc hoặc giữ làm của riêng. Khoảng 12,000 cuốn đã được phân phối cho
dân chúng, số 8,000 cuốn còn lại thì được tặng lại cho các thư viện, trong tinh
thần “trả lại tác phẩm cho quần chúng,” như bà Minujín diễn tả. Có lẽ không thể
có cuộc liên hoan mừng dân chủ được vãn hồi nào cảm động và ý nghĩa bằng việc
tặng lại những cuốn sách bị cấm cho quần chúng độc giả.
Công trình Đền Sách
Cấm/El Partenón de Libros của nữ nghệ sĩ Marta Munijín dựng tại thủ đô Buenos
Aires, Argentina, năm 1983 khi chế độ quân phiệt độc tài bị lật đổ sau bẩy
năm nắm quyền. Nhỏ bằng nửa kích thước thật của đền Parthenon ở Athen, Hy Lạp,
El Partenón được quấn quanh bởi 20,000 cuốn sách bị chế độ quân phiệt cấm trong
bẩy năm cầm quyền. Dân Agentina kéo đến thăm Đền Sách Cấm đồng
thời ăn mừng nền dân chủ quôc gia vừa được vãn hồi. (Ảnh tư liệu
của Marta Munijín)
Phải, sau năm ngày
triển lãm, hai cây cần cẩu được điều động tới nâng nghiêng kiến trúc
của Đền Sách Cấm/El Partenón de Libros để dân chúng tự gỡ sách đem về nhà
đọc. Trái, đuợc ban tổ chức khuyến khích, dân chúng đua nhau gỡ sách đem về làm
của riêng. Khoảng 12,000 cuốn đã được phân phối cho dân chúng, số 8,000 cuốn
còn lại thì được tặng lại cho các thư viện, trong tinh thần “trả lại tác phẩm
cho dân chúng,” như bà Marta Minujín diễn tả. (Ảnh tư liệu của
Marta Munijín)
Một ngôi đền Parthenon
Sách Cấm cho Văn học Miền Nam
Theo thói quen, trước
khi viết về một đề tài phát xuất từ một bản tin, tôi lục tìm xem đã có báo Việt
ngữ nào đăng tải hay đã khai thác ra sao tin về Đền Sách Cấm ở Kassel để còn
liệu chiều hướng cho bài viết cho mình.
Có thể tôi đã bỏ sót,
nhưng tôi không tìm thấy một tờ báo Việt ngữ hay trang điện tử nào ở hải ngoại
đi tin này, trừ một bản tin liên hệ ngắn trên vtimes.com.au ở Melbourne.
Thế nhưng lại có khá
nhiều trang Web của báo chí trong nước đã đăng tải tin về Đền Sách Cấm ở
Kassel. Tất nhiên đó là những bản tin sơ sài, có tính cách thông tin giải trí,
với những cái tít đại khái: “Ngỡ ngàng đền Parthenon xây bằng sách cấm to bằng
nguyên bản,” trên vov.vn, ngày 10 tháng Bẩy; “Chiêm ngưỡng kiến trúc hoành
tráng của đền sách Parthenon,” trên baomoi.com, ngày 19 tháng Bẩy; “Bản sao”
đền Parthenon độc đáo làm từ 100,000 cuốn sách,” trên vtv.vn, ngày 11 tháng
Bẩy; “Nghệ sĩ Argentina dựng đền Parthenon hoành tráng bằng 100,000 cuốn sách
‘cấm’,” trên trithucvn.net, ngày 12 tháng Bẩy.
Đặc biệt là bên dưới
bản tin đăng trên trang báo điện tử trithucvn.net có cái link tới một bài khiến
tôi không khỏi tò mò, ký tên Hiểu Huy, có tựa là “Nhìn lại lịch sử đốt sách
trên thế giới,” đăng ngày 2 tháng Tư năm nay, điểm qua các vụ đốt sách trong
lịch sử nhân loại, với các chi tiết thống kê hẳn hoi, từ thời Tần Thủy Hoàng
bên Tầu, tới thời Đức Quốc Xã, Liên Sô, Trung Cộng qua cuộc Cách mạng Văn hoá.
Đã có tổng cộng 22,992 lượt vào xem, chắc cũng vì tò mò, và có lẽ với cả chút
hy vọng nào đó, về cái tựa đề, như tôi.
Tuyệt nhiên, không chỉ
trong những bản tin sơ sài có tính cách giải trí, mà trong bài “Nhìn lại lịch
sử đốt sách trên thế giới” dài trên 2,000 chữ có tính cách biên khảo này, cũng
không một chữ nhắc tới vụ đốt sách man rợ hàng trăm ngàn cuốn sách của Miền Nam
tự do, tiếp theo là cuộc đầy đọa các văn nghệ sĩ Miền Nam của Cộng sản Việt Nam
sau khi chiếm được Miền Nam vào ngày 30 tháng Tư, 1975.
Tác giả các bản tin và
bài báo trên cố ý loại bỏ dữ kiện lịch sử này vì có viết ra cũng bị kiểm duyệt,
có khi còn bị lôi thôi cho mình? Hay họ không biết, hay biết mà không nhớ, hoặc
tưởng mình nằm mơ vì chuyện quá siêu thực, không tưởng tượng được vào lúc loài
người đã văn minh và tiến bộ vượt bực như thời cuối thế kỷ rồi? Hay trong sự im
lặng hàng loạt ấy cũng đồng thời là lời thầm nhắn gửi tới người Việt hải ngoại
về cái điều họ không thể nói, xin chúng ta nói giùm họ?
Nhà sách Khai Trí, do
ông Nguyễn Hùng Trương (1926-2005), một người quý sách, khởi lập từ năm 1952,
là một trong nhiều tiệm sách tại trung tâm Saigòn trước 1975, biểu tượng của
sinh hoạt văn học nghệ thuât tự do phong phú của Miền Nam. (Ảnh Internet) Chưa
đầy một tháng sau khi chiếm Miền Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam ra lệnh đóng cửa
tất cả các tiệm sách, cấm lưu hành mọi sách đã xuất bản trước 1975 ở Miền Nam,
khích động thanh thiếu niên đi biểu tình đòi “bài trừ văn hoá đồi trụy phản
động” như trong hình bên mặt. (Ảnh Corbis/Getty Images, chụp ngày 27 tháng Năm,
1975)
Dù gì thì tôi cũng
thấy có bổn phận lược thuật lại ở đây, cho bài viết về các Đền Sách Cấm
Parthenon được đầy đủ, trọn vẹn. Và cũng để nhắc nhở lại một trong những tội
tầy trời của người cộng sản đối với đất nước và dân tộc.
Trong tập Văn Học Miền
Nam Tổng Quan của Võ Phiến, ấn bản thứ ba, do nhà Văn Nghệ ở Nam Cali (nay đã
ngưng hoạt động) xuất bản vào năm 2000, có phần phụ lục tại các trang 421-434
về chiến dịch đốt sách này. Kèm với phần về các thông tri, nghị định liên quan
đến vụ đốt sách của 42 năm về trước là trích đọan “Số phận của sách và người
viết sách” rút từ bài viết “Hoàn cảnh sáng tác của anh chị em văn nghệ sĩ ở quê
nhà” của nhân chứng/nạn nhân/ nhà văn Nhật Tiến. Bài của Nhật Tiến hiện có tại
link trong phần chú thích bên dưới.(**)
Ngay sau khi cưỡng
chiếm xong Miền Nam, việc đầu tiên của cộng sản là phát động chiến dịch bài trừ
cái gọi là nền “văn hoá đồi trụy” của 20 năm văn học nghệ thuật tự do và phong
phú nhất trong lịch sử văn học Việt Nam từ xưa tới giờ.
Ngay từ sáng ngày 25
tháng Năm, 1975, chưa đầy một tháng sau khi chiếm được Miền Nam, nhà nước cộng
sản loan tin trên đài phát thanh lệnh cấm sách xuất bản dưới chế độ cũ. Trước
đó, ngày 22 tháng Năm đã có lệnh đóng cửa tất cả những tiệm sách ở Saigon và
Miền Nam, như ông Võ Phiến đã viết trong phần phụ lục: “Chính quyền mới cho
rằng quét sạch văn hoá là việc tối khẩn trương. Bắc quân vừa chiếm đất xong,
quân đội và viên chức lớn nhỏ của chế độ trước chưa vội bắt giữ, nhưng sách đã
lập tức bị tóm giữ ngay.” (tr. 425)
Một loạt những thông
tri nghị định được ban hành, chưa kịp cả làm bản sao để những kẻ có nhiệm vụ
thi hành lệnh tịch thu đưa cho các nạn nhân xem, và họ chỉ cần, theo nhà văn
Nhật Tiến, đeo một cái băng đỏ ở cánh tay là họ tự cho phép xông vào nhà nạn
nhân lục soát và tịch thu bất cứ sách vở, giấy tờ, kể cả loại sách tham khảo
như tự điển. Nhiều cảnh đau thương đã xẩy ra cho các văn nghệ sĩ Miền Nam hoặc
bị kẹt lại, hoặc tự ý chọn ở lại, vì nghĩ đất nước đã thanh bình và thống nhất,
rằng cộng sản thì cũng là người Việt mình với nhau.
Không chỉ riêng họ, mà
toàn thể dân Miền Nam đã nhận ra sau đó là: không có chuyện được người cộng sản
đối xử như “cũng là người mình cả với nhau.”
Các thông tri đưa ra
trong chiến dịch quét sạch văn hoá Miền Nam đều có kèm theo những bảng danh mục
cấm sách: 1) danh mục các cơ sở xuất bản (rất nhiều, có thể cả ngàn cơ sở lớn
nhỏ, hồi ấy ở Miền Nam, vì là có tự do) bị cấm toàn bộ các sách đã xuất bản; 2)
danh mục các nhà xuất bản sách thiếu nhi bị cấm toàn bộ những sách đã xuất bản;
3) danh mục các tác giả, dịch giả có sách kiếm hiệp bị cấm toàn bộ; 4) danh mục
các tác giả có sách bị cấm toàn bộ; và 5) danh mục các sách bị cấm lưu hành.
Tóm lại, toàn bộ văn
học Miền Nam, cỡ cả triệu cuốn không chừng, không kể những văn nghệ phẩm khác
như nhạc, hoạ, phim ảnh, đã bị khai tử, hàng trăm ngàn cuốn sách đã tịch thu,
hoả thiêu. Nhưng không chỉ văn học Miền Nam bị thiêu hủy mà bộ văn học thời
tiền chiến mà Miền Nam đã tái gầy dụng và nuôi dưỡng cũng trở thành “người chết
hai lần, thịt da nát tan” dưới chế độ cộng sản. Theo “Hồi ký của một người Hà
Nội” đăng trên nhật báo Người Việt ngày 24 tháng Chín, 2014, được trích lại nơi
trang “Diễn đàn hội luận phỏng vấn hiện tình Việt Nam,” văn học thời tiền chiến
đã bị thiêu hủy năm 1954 ở miền Bắc, và sau đó lại bị khai tử lần hai tại miền
Nam sau năm 1975.(***)
Nhìn lại, quả thực những người có lương tri không thể tưởng tượng được chuyện đốt sách đã xẩy ra ở Miền Nam, mới đây thôi, chứ không phải xa xôi gì như thời Tần Thủy Hoàng hay Đức Quốc Xã.
Song, cũng có vô số
văn nghệ phẩm đã được tẩu tán nhờ người Miền Nam và cả người từ Miền Bắc vào.
Những người sau này đã hẳn là phải ngỡ ngàng trước một Miền Nam thực ra mới
chính là bên đã giải phóng họ khỏi bao nhiêu năm bị bịt mắt, lừa lọc, hy sinh
một cách vô ích.
Mong một ngày không xa
chúng ta có dịp nói như nữ nghệ sĩ Marta Munijín trước El Partenón de Libros
của bà ở Buenos Aires vào năm 1983, “trả lại tác phẩm cho quần chúng.”
[TD, 07/2017]
No comments:
Post a Comment