Đất
nước mình ngộ quá phải không anh
Trần
Thị Lam
Mấy ngày hôm nay, loan
truyền trên mạng thông tin đại ý cho rằng : cô Giáo dạy Văn trường
THPT Chuyên ở Hà Tĩnh, tác giả bài thơ này, đã bị công an mời lên trụ sở sách
nhiễu, đe dọa, đồng thời đóng cửa Facebook. Tuy nhiên,
báo Đời sống & Pháp Luật hôm nay viết: "qua tìm
hiểu, chúng tôi được biết, mấy ngày nay, cô giáo L vẫn đến lớp giảng dạy bình
thường. Không có chuyện kỷ luật cô này sau việc cô sáng tác bài thơ trên". Bài thơ chúng tôi đăng
lại ở đây được đăng lên FaceBook vào 20h ngày 25.4.2016, tới 23h ngày
26.4.2016 đã có hơn 2000 lượt chia sẻ. Sau đó: "Do sức ép dư
luận, trong ngày 27/4, cô giáo Lam đã xóa bài thơ và tự khóa Facebook cá nhân
của mình. Hiện nay, cô đã mở tài khoản trở lại."(tin VietNamNet). "Sức ép dư luận"
là cái gì, và "lời khuyên" "không nên phát tán, tạo
hiệu ứng xấu cho xã hội" của một đại tá trưởng phòng An ninh
văn hoá cấp tỉnh là như thế nào, xin mời đọc hai bản tin dẫn trên và
tự mình phán xét. Với chúng tôi, bài thơ
này tự thân nó rất hay và có ý nghĩa nhân chứng cần giữ lại về đất nước và
một bộ phận con người Việt Nam ở thời đại này. |
Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi …
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay …
Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa …
Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu …
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu …
Trần
Thị Lam, Hà Tĩnh
No comments:
Post a Comment