152 CÁI TÁT.
Nhiều lần tôi
đi Campuchia, hễ thấy mấy cái xe kẹo kẹo, rồi bán vé số, cóc ổi mía ghim đội
trên đầu, tới hỏi thăm 100% là đồng bào Việt. Ban đầu tôi ngạc nhiên. Nhưng về
sau tôi đau xót khi biết họ không còn đường sống ở quê hương, phải trôi dạt ở
xứ mà người Việt khinh khỉnh gọi là "Miên" tha phương cầu thực.
Đồng tiền
Campuchia có giá hơn mình rất nhiều. Nhưng quan trọng hơn, những thứ nghề hạ
bạc nơi xứ người không phải chung chi. Cũng không có những kẻ nhân danh đạo đức
xua quân đi dọn lề đường nhưng lòn tay thu phế...
Vài lần tôi đi
Singapore, thấy khu Geylang rất đông những phụ nữ đội mâm trái cây trên đầu. Họ
nói toàn tiếng Việt. Cứ 5 - 7 người thì thuê một căn phòng nhỏ rồi ở túm tụm
trong đó, đi bán cốc ổi mía ghim. Họ bán trên các con phố cho khách du lịch,
với số vốn tiếng Anh, tiếng Hoa, Nhật, Hàn, đủ để chào hỏi và tính tiền.
Những cô gái
trẻ đẹp hơn, thì không phải đội mâm. Mà là bán dâm trong nhà kính. Có lần tôi
đi du lịch cùng vợ, vợ tôi bị tách ra để họ phỏng vấn. Vì phụ nữ Việt Nam trẻ
đẹp là họ nghĩ... sang Sin bán dâm.
Mà dù bán dâm
hay bán cóc ổi mía ghim, thì xứ người vẫn hơn. Có nhục cũng ít nhục hơn. Xứ
mình, đồng tiền nó to như bánh xe bò. Người bán dạo mặc nhiên bị coi là thành
phần hạ đẳng dù con cái họ có thể đang học đại học còn cái thằng bỏ tiền ra mua
trình độ chỉ lớp 3...
Tôi đi Cù Lao
Dung, có xã quá chừng phụ nữ đi lấy chồng Hàn. Ở Cần Thơ cũng có cái cù lao
toàn phụ nữ lấy chồng nước ngoài. Bạn tôi ở ngoài Bắc nhiều người cười đểu, bảo
con gái miền Nam sao ham chồng giàu. Thực sự không phải vậy, mà vì thanh niên
bây giờ toàn thất nghiệp, rồi sanh tật ăn nhậu, đánh vợ như đánh giặc. Lấy nó
làm gì?
Những người đi
Đài Loan và trốn ở lại, tôi thấy xót cho họ.
Nếu tôi là lãnh
đạo, tôi sẽ rất nhục vì để dân mình phải trốn chui trốn nhủi khỏi cái nơi mà
mình vỗ ngực là thiên đường, để xin làm công nhân hạng 3 ở nơi mà sách vở của
mình rêu rao là giãy chết.
Tuyên truyền đủ
kiểu đủ cách, cuối cùng 152 con người "đào tẩu khỏi thiên đường" như
152 cái tát, tát thẳng vào những lời nói dối không biết ngượng miệng của những
kẻ tài thì bé mà miệng thì to...
No comments:
Post a Comment