Chủ Nhật, 10/30/2016 - 05:37
— tuankhanh
Trong một chuyến đi quốc nội, vô tình
đoàn người đang xếp hàng lấy vé ra máy bay bỗng xuất hiện vài người khách Trung
Quốc. Đó là những người khách hết sức ung dung. Họ ăn nói lớn tiếng, cười to và
tự nhiên, không khác gì dân bản xứ. Hàng dài người Việt đang xếp hàng im lặng
nhìn. Mỗi người một suy nghĩ.
Bất chợt 2 người khách Việt nói với nhau
“Không biết mình qua Trung Quốc có tự nhiên được vậy không?”. Lời tán gẫu nhỏ,
nhưng lại đủ cho vài người chung quanh nghe. Đột nhiên ai nấy đều cười. Những
nụ cười không cùng ý nghĩa. “Thì tụi nó qua đây, tự nhiên như nước nó rồi
còn gì”, một người khác nói bâng quơ, nhưng như muốn tất cả những người Việt
còn lại cùng nghe. Trên mỗi gương mặt Việt lại có một nụ cười. Cũng thật khó
tả.