Friday, November 24, 2023

Vụ Trương Mỹ Lan: Câu chuyện duy nhất

Vụ Trương Mỹ Lan: Câu chuyện duy nhất

Bởi AdminTD -22/11/2023

Nguyễn Huy Cường


22-11-2023


Là với tôi, sẽ là status duy nhất bàn chuyện này vì các bạn biết, tôi rất ít ào vào đánh đấm một cái xác đã chết, hơn nữa, những bình luận, những thông tin nhiều chiều về vụ này quá đủ rồi, nó đủ để hành hạ bạn đọc lắm rồi, nên tôi lùi xa.


Hôm nay tôi chỉ xin bàn về một việc, đó là hai chữ “cơ chế”.


Những sư đoàn… ngủ


Xin nêu một ví dụ, như ngành giáo dục, ở ngay cấp trường phổ thông cấp I cũng có một tiểu ban thanh tra. Từ đó lên đến Bộ Giáo dục, có nhiều tầng thanh tra nữa, về nhân sự, đếm không hết, phải là cấp sư đoàn.


Ở ngành Ngân hàng thì dày đặc hơn nhiều. Có thể nói, mỗi nhân viên là một thanh tra. Một khách hàng đến giao dịch, chỉ cần chữ ký khang khác, bị xem xét ngay.



Vừa rồi, tôi mất CCCD. Trong khi còn đó nhiều giấy tờ tùy thân khác, nhưng để tiếp cận tài khoản, thật khốn khổ.


Trên khối “nhân viên” là những viên chức thượng thặng. Chuyên môn cứng cáp. Cũng phải cỡ sư đoàn.


Năm 2012, Mr Thạch, sếp lớn của Ngân hàng Đồng Tháp nhận thấy một nét khang khác khi thấy nhiều nông dân cầm thế nhà cửa lấy vốn làm gì đó. Ông đã thổi còi cho ngừng các giao dịch này và xúc tiến điều tra, phát hiện ra một ổ đa cấp đang phá nát nông thôn Đồng Tháp, ông ngăn chặn thành công.


Hôm nay, (hơi run) khi lần đầu tiên bàn một chuyện dính tới Đảng (CS). Bên Đảng có một hệ thống ‘Thanh tra đảng” gồm những đảng viên giỏi giang, trội nổi hơn những đảng viên khác, lượng thanh tra này tầng tầng lớp lớp, lên đến cấp cao nhất. Cũng phải cỡ sư đoàn.



Đương nhiên, trong các ngân hàng cũng có tổ chức Đảng, có thể là những “chi bộ đoàn kết vững mạnh” nữa là khác.


Ngoài ra, còn hệ thống Tòa án, Viện Kiểm sát các cấp.


Ở bên Bộ Công an, số cán bộ sĩ quan chuyên về bảo vệ kinh tế, tiền bạc cũng không ít, phải cỡ sư đoàn!


Ở một địa hạt “mềm” thì những khoá học triền miên về tư tưởng, đạo đức, tác phong của lãnh tụ, hầu như áp cho trên 50% viên chức nhà nước từ cấp huyện trở lên, rất chi là bài bản.


Tạm dẫn thế thôi, cho thấy, nếu chia tham nhũng ra hai mặt trận: Tham nhũng và chống tham nhũng, thì bên chống là một cơ chế hùng hậu, đủ đầy, tốn kém và bài bản.


Là những sư đoàn… ngủ!


Thưa các bạn.


Giả sử tôi mới viết đến đây mà nhà mất điện thì sao? Không sao cả. Chỉ cần nêu đến đây, mọi việc đã rõ.


Nếu dí vào vụ Trương Mỹ Lan, thì không mũi này, đến mũi khác, không tầng ‘thanh tra” này, đến tầng khác, rồi bên Công An, bên Cục nọ vụ kia, phải có lực lượng nhìn ra và triệt phá hiệu quả.



Nhưng. Nhưng thế nào thì ta đã biết. Cho nên, có thể nói với một nhận thức tỉnh táo, thực tế và trách nhiệm rằng, xin viết hoa cả dòng này:


CƠ CHẾ GIÁM SÁT, KIỂM SOÁT, NGĂN CHẶN, GÌN GIỮ SỰ BỀN VỮNG CỦA PHÁP CHẾ, RĂN ĐE, TRỪNG TRỊ THAM NHŨNG ĐÃ VÔ DỤNG (trong trường hợp này).




Ảnh chụp màn hình bài báo VnExpress

Chỉ nói đến hai chữ cơ chế.


Bài liên quan: 100% thành viên đoàn thanh tra nhận tiền để dung túng cho SCB 

Cho nên, cả bài viết này, tôi không đụng đến cái tên riêng nào, cấp quyền nào, bao nhiêu tiền, bao nhiêu thời gian. Chỉ mượn một cái ảnh ông thanh tra đã nhúng chàm để minh hoạ.



Ảnh chụp màn hình bài báo VnExpress

Chỉ nói đến hai chữ cơ chế.


Bài liên quan: 100% thành viên đoàn thanh tra nhận tiền để dung túng cho SCB 

Wednesday, September 20, 2023

THẢM HỌA VĂN HÓA (Phạm Đình Trọng)

 

Wednesday, 20 September 2023

THẢM HỌA VĂN HÓA (Phạm Đình Trọng)

 

 

 

 

Là bộ Văn Hóa của một quốc gia, là bộ Lễ của một nhà nước mà từ người đứng đầu đến cả bộ máy cơ quan Văn Hoá quốc gia, từ hành xử đến tư duy đều phản văn hoá, đều không có một một chút xíu lưng vốn văn hoá.

 

Ông bộ trưởng bộ Lễ, thay mặt nhà nước của nền văn minh sông Hồng, thay mặt nhân dân của đất nước Văn Hiến, đi đón thủ tướng nước ngoài đến thăm Việt Nam. Khách đến thăm có phẩm hàm nhà nước cao hơn chủ nhà ra sân bay đón khách. Không một lưng vốn văn hoá, ra sân bay đón nguyên thủ nước ngoài, trong khi khách ở cấp cao hơn nhưng có văn hoá giao tiếp lịch lãm, luôn tươi cười, ngoái nhìn chủ nhà thì ông chủ nhà, bộ trưởng bộ Lễ mặt sắt lạnh lùng vênh váo nhìn trời, chân nghênh ngang bước giữa thảm đỏ giành cho khách, đẩy khách nguyên thủ quốc gia ra rìa thảm đỏ!

 

Ông bộ trưởng bộ Lễ Việt Nam gương mặt không thấy sự toả sáng của văn hoá, chỉ thấy những múi cơ bắp cuồn cuộn nổi lên, đón khách mà mặt lạnh tanh, chân nghênh ngang giữa thảm đỏ và vị thủ tướng nước ngoài bị đẩy ra khỏi thảm đỏ vẫn tươi cười xã giao, thân ái nhìn chủ nhà. Hình ảnh đó không phải chỉ lan truyền rầm rộ trên truyền thông Việt Nam mà còn tràn ngập trên truyền thông thế giới là sự xỉ nhục cả nền văn hoá Việt Nam, là nỗi xấu hổ của mọi người dân Việt Nam. Với người kinh kì Tràng An – Hà Nội “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài / Chẳng thanh lịch cũng là người Tràng An” còn là nỗi đau!

 

Đêm 12 rạng ngày 13.9.2023, toà nhà 9 tầng ở Khương Hạ, Thanh Xuân, Hà Nội ngùn ngụt bốc cháy, giết chết 56 người dân. Có gia đình chết cả nhà. Nỗi đau thương, mất mát bao trùm cả nước. Nỗi đau thương, tang tóc càng đè nặng trái tim người Hà Nội. Dù nhà nước chưa ban hành quốc tang thì mọi người Việt Nam yêu nước thương nòi, dù ở Hà Nội hay Sài Gòn, dù trên đỉnh núi mù sương Lũng Cú, Hà Giang hay ở ngoài đảo mù khơi Thổ Chu, Kiên Giang, dù ở trong nước hay ngoài nước, đều coi ngày 13.9.2023 là ngày quốc tang, ngày đau thương của dân tộc Việt Nam. Không ai nỡ tìm tìm đến niềm vui trong ngày đó. Không ai có được tâm trạng nhẹ nhõm, thanh thản trong ngày đó.

 

Buổi tối ngày 13.9.2023, cả nước chìm trong đau thương, tang tóc thì bộ Văn Hoá lại hân hoan mở hội, lộng lẫy cờ đèn, tưng bừng hát múa ở Nhà Hát Lớn Hà Nội. Bộ trưởng cùng những quan chức hàng đầu bộ Văn Hoá xúng xính lễ phục, hớn hở mặt mày xem múa hát trong buổi lễ trao giải thưởng báo chí “Vì sự  nghiệp phát triển văn hoá thể thao du lịch” ở ngay nơi 56 người dân Hà Nội vừa chết thảm trong toà nhà bốc cháy.

 

Bày ra giải thưởng báo chí “Vì sự  nghiệp phát triển văn hoá thể thao du lịch” chỉ là tự đề cao hoạt động văn hoá thể thao du lịch. Tối ngày quốc tang, bộ Văn Hoá tập hợp báo chí cả nước về thủ đô hát bài đồng ca tán tụng công trạng, thành tích hoạt động văn hoá thể thao du lịch thời ông bộ trưởng đi đón quốc khách mà thô lỗ đẩy quốc khách ra rìa thảm đỏ.

 

Giải thưởng báo chí “Vì sự  nghiệp phát triển văn hoá thể thao du lịch” chỉ là một hình thức tự ngắm mình, tự khen mình. Chẳng làm được tích sự gì để được cộng đồng biết đến thì phải tự khen mình để cộng đồng phải biết đến, phải ghi nhận sự có mặt của mình trong đời sống cộng đồng. Dân gian gọi tên kẻ vô tích sự chẳng được ai khen, phải tự khen mình bằng câu thành ngữ “Mèo khen mèo dài đuôi”.

 

Tạo ra giải thưởng trao cho bài báo viết về hoạt động văn hoá, thể thao, du lịch, bộ Văn Hoá, Thể thao và Du lịch đã tạo ra một tiền lệ, khởi xướng ra một tệ nạn loạn giải thưởng, tầm thường hoá giải thưởng quốc gia như xã hội đang loạn học vị, học hàm, tầm thường hoá học vị, học hàm.

 

Khi 17 bộ khác trong chính phủ, 4 cơ quan ngang bộ, 8 cơ quan thuộc chính phủ, rồi 63 tỉnh thành trên cả nước cũng bày đặt ra những giải thưởng “Vì sự  nghiệp phát triển Lao động Thương binh Xã hội”, “Vì sự nghiệp phát triển Uỷ ban Dân tộc”, “Vì sự  nghiệp phát triển Cao Bằng” … Xã hội lại có thêm hàng trăm lễ lạt.

 

Đất nước quanh năm lễ lạt. Túi tiền ngân sách lại thêm teo tóp vì những khoản tiền tỉ chi lễ lạt, chi giải thưởng. Xã hội lại tràn ngập những giá trị giả bởi những giải thưởng tự ngắm mình, tự khen mình.

 

Kém văn hoá không phải chỉ ở hành xử của quan chức văn hoá. Kém văn hoá từ trong tư duy của những người lãnh đạo bộ Văn Hoá mà công văn số 3839/BVHTTDL-VP do thứ trưởng Tạ Quang Đông kí ngày 15.9.2023 là bằng chứng.

 

Loài người đã đi qua văn minh công nghiệp, bước vào văn minh tin học. Hai nền văn minh vĩ đại đã cho mỗi con người, dù chỉ là dân thường đều có tư thế công dân, có nghĩa vụ công dân, có vai trò, có trách nhiệm, có tiếng nói với mọi diễn biến trong đời sống xã hội đất nước. Văn minh tin học còn cho con người tư thế loài người, nghĩa vụ loài người, có trách nhiệm lo toan mọi vụ việc, mọi vấn đề tác động đến đời sống con người, liên quan đến số phận con người.

 

Người dân phải lên tiếng về  những hành xử phản văn hoá, phản nhân văn của lãnh đạo bộ Văn Hoá là quyền và trách nhiệm công dân của người dân. Nhưng lãnh đạo bộ Văn Hoá, Thể Thao và Du Lịch vẫn tư duy như thời trung cổ, coi người dân chỉ là bầy đàn nô lệ, chỉ biết chấp nhận và cam chịu, không có quyền công dân. Vẫn tư duy sùng bái quyền lực, coi lãnh đạo có quyền lực quốc gia như thần thánh, người dân chỉ được phục tùng chứ không được phán xét lãnh đạo.

 

Người dân lên tiếng về những hành xử phản thẩm mĩ, phản văn hoá được khái quát trong từ phản cảm của lãnh đạo bộ Văn Hoá thì công văn 3839/BVHTTDL-VP ngày 15.9.2023 của bộ Văn Hóa lại vu cho những tiếng nói trách nhiệm công dân là “bình luận phản cảm”, đòi bộ Thông tin – Truyền thông xử lí người dân sử dụng quyền công dân, thực hiện trách nhiệm công dân.

 

Phải hiểu công việc mới có thể làm được việc. Phải có lưng vốn văn hoá mới có thể làm văn hoá. Từ ông bộ trưởng bộ Văn Hoá đến cả bộ máy làm văn hoá quốc gia đều hành xử và tư duy phản văn hoá, không hiểu thế nào là văn hoá mà vẽ ra chương trình chấn hưng văn hoá rồi đòi ngân sách nghèo của nước chi 350.000 tỉ đồng, sẽ là thảm hoạ văn hoá như thảm hoạ kinh tế thời thủ tướng Ba Dũng không có lưng vốn về kinh tế cũng vung tiền chi hàng trăm ngàn tỉ tiền cho những quả đấm thép kinh tế, để những tập đoàn Vinashine của Phạm Thanh Bình, tập đoàn Vinalines của Dương Chí Dũng rước về tàu Hoa Sen cũ nát, rước về ụ nổi chỉ là đống sắt vụn.

 

Phạm Thanh Bình nhận án mười năm tù. Dương Chí Dũng nhận án tử hình. Thủ tướng Dũng bình yên về hưu mong “làm người tử tế” nhưng gây thảm hoạ kinh tế cho đất nước mà không chịu trách nhiệm, làm sao có thể là người tử tế. Từ tấm gương của ông thủ tướng Ba Dũng, ông bộ trưởng Văn Hoá mà không có lưng vốn văn hoá nên từ chức, tránh gây thêm thảm hoạ văn hoá cho đất nước.

Sunday, February 5, 2023

NÊN MINH BẠCH LÝ DO CHỦ TỊCH NƯỚC NGUYỄN XUÂN PHÚC TỪ CHỨC

 


 



NÊN MINH BẠCH LÝ DO CHỦ TỊCH NƯỚC NGUYỄN XUÂN PHÚC TỪ CHỨC   

Huy Đức  (Trương Huy San) 

5-2-2023  03:38    

https://www.facebook.com/Osinhuyduc/posts/pfbid0DdMFHXA4x5zbMjQGMmFWAH5GxS3itwgQwUZgcuwFikR4PKCnxfY5hKXzKJMzRcGEl

 

“Gia đình tôi, vợ, các con tôi không tư lợi, tham nhũng liên quan đến Việt Á, chưa bao giờ gặp Giám đốc Việt Á”. Ông Nguyễn Xuân Phúc đã sử dụng cơ hội cuối cùng trong Phủ Chủ tịch để gửi tới toàn dân lời thanh minh. Nếu “điều này đã được Ủy ban Kiểm tra Trung ương (UBKT) kết luận” như tuyên bố của ông, thì UBKT Trung ương hoặc Ban Bí thư nên là bên đứng ra công bố, “đập tan” những “luận điệu” gọi bà Trần Thị Nguyệt Thu là “trùm cuối”.

 

Và tất nhiên, UBKT cũng nên cho dân chúng biết 3 vụ bắt giam: Phó chủ tịch tỉnh Quảng Nam Trần Văn Tân (tối 31-12-2022); Nguyễn Thị Thanh Thủy, Nguyễn Bạch Thùy Linh (tối 4-1-2023). Đặc biệt, Thủy và Linh đã “lợi dụng ảnh hưởng” của ai mà có thể “can thiệp, tác động lãnh đạo một số Bộ, ngành tạo điều kiện giúp Công ty Việt Á”.

 

Hẳn nhiều người còn nhớ: Chủ tịch nước hôm 16-11-2022 còn rạng rỡ bên cạnh phu nhân trong chuyến thăm Thái Lan; chiều 1-12-2022, báo chí còn đăng thông cáo của Bộ Ngoại Giao nói, 4 đến 6-12, “Chủ tịch nước sẽ thăm Hàn Quốc cùng phu nhân” nhưng tối hôm đó thì thông tin “cùng phu nhân” đã không còn nữa. Hai chuyến công du cuối cùng của ông “không có Thu”.

 

Danh dự của một nguyên thủ quốc gia là rất quan trọng nhưng dân chúng không chờ một lời thanh minh, không chờ ngay cả một lời xin lỗi mà chờ nghe sự thực. Sự thực về chính sách “Zero Covid”, chủ yếu được ban hành dưới thời Chính phủ của ông.

 

Bao nhiêu người bệnh Covid đã chết trong các “trại tập trung” thiếu sự chăm sóc vì quá tải. Bao nhiêu ánh mắt khắc khoải vì phút lâm chung không bóng người thân. Bao nhiêu người mắc những căn bệnh khác đã chết vì không thể đến bệnh viện, vì không thể ra ngoài mua thuốc. Bao nhiêu “F1” đã thành “F0” vì bị cách li tập trung trong những cơ sở tạm bợ, đối diện nhiều hơn với nguy cơ lây bệnh.

 

Dịch bệnh là một thảm họa mà loài người phải đối diện, ngay cả những quốc gia giàu có nhất cũng có hàng triệu người chết. Nhưng, không phải ở quốc gia nào, ngay giữa tâm dịch, dân chúng lại chịu đựng thêm nhiều bi kịch do chính chính sách chống dịch gây ra.

 

Cuối năm 2020, thế giới đã có vaccine, trước đó một số nhà sản xuất vaccine đã tiếp cận với Chính phủ Việt Nam. Nhưng, cho tới khi kết thúc nhiệm kỳ, Chính phủ của ông Nguyễn Xuân Phúc vẫn không hề có chiến lược vaccine. Quan sát thảm họa ở TP.HCM và tình hình dịch bệnh lan tới Hà Nội và các địa phương khi đã có vaccine mới thấy, dân chúng TP.HCM đã trả giá cho sự chậm trễ này trong đau đớn.

 

Thật khó mà quên hình ảnh của những nhà lãnh đạo say sưa với “Zero Covid”, ngạo nghễ với giải cứu, đánh bóng hình ảnh bằng “tự lực vaccine và test kit”.

 

Ngay bên cạnh Việt Nam, chính phủ Campuchia không điều động đội Airbus 350 hay Boeing 787 đi giải cứu. Nhưng, người Campuchia từ các vùng dịch trở về Phnom Penh chỉ mất 650 USD thay vì phải từ 2.500 – 3.000 USD như “tự hào người dân Việt Nam” [Đấy là con số chính thức trả cho tiền vé].

 

Tối qua, khi báo chí đưa lời thanh minh của “nguyên chủ tịch nước” Nguyễn Xuân Phúc, một người từng nằm 3 tuần cách li sau nhập cảnh nói, anh không thể nào quên được tiếng gào khóc của một đứa con phải bỏ ra cả trăm triệu bay về vì cha hấp hối, bị giữ ở cơ sở cách li, không có nhà chịu tang cha được.

 

Những người phải cố chen lên những chuyến bay giải cứu đều đang ở trong những hoàn cảnh ngặt nghèo. Không phải người “xuất khẩu lao động” hay sinh viên nào cũng thuộc gia đình khá giả. Nhiều bậc phụ huynh phải vay mượn để cho con trở về. Họ đâu biết, trong số những đồng tiền mà họ trả cho công cuộc giải cứu đó, phần lớn bị ăn chia. Họ đâu biết, có lợi ích của người phân bổ khách sạn và kéo dài thời gian cách li. Họ đâu biết, hàng triệu người dân bị ngoáy mũi, có người bị phá cửa, còng tay lôi ra… không chỉ để chống dịch mà còn để tăng doanh thu cho Việt Á.

 

Họ thực sự cần một ông chủ tịch nước bị truất phế đứng ra thanh minh?

 

Không phải bây giờ quan chức mới tham nhũng và cũng không thể căn cứ vào số quan tham bị xử lý để nói bây giờ tham nhũng nhiều lên hay ít đi. Điều khác là, trước đây tham nhũng an toàn hơn và nay, trong số các quan tham có nhiều người bị bắt.

 

Tuy nhiên, ở năm thứ năm của công cuộc chống tham nhũng do Tổng bí thư phát động mà tham nhũng vẫn vươn lên đến hàng… tối cao. Ngay trong thảm họa, mà người ta vẫn chia chác trên sinh mệnh của nhân dân. Thì, đó là tội ác chứ không phải đơn giản là tội phạm.

 

Hẳn nhiều người còn nhớ, ngày 19-11-2009, khi trả lời chất vấn trước Quốc hội về tham nhũng, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nói, “Hơn ba năm nay tôi làm thủ tướng cũng chưa xử lý kỷ luật một đồng chí nào”.

 

Tuyên bố trên đây của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng biểu tượng như tư lệnh phất cờ. “Sâu bọ” từ đấy nhung nhúc, tham nhũng từ đấy phát triển sâu rộng như một tầng “văn hóa”. Không phải tự nhiên nhiều quan chức khi đã đạt đến một vị trí nhất định, tin rằng mình có tham nhũng thì vẫn an toàn.

 

Việc Nguyễn Tấn Dũng đến nay vẫn chưa phải là mục tiêu của công cuộc “đốt lò” đã gửi đi một thông điệp sai lệch. Đặc biệt, gần đây, khi con gái của Nguyễn Tấn Dũng lấn sông [Rạch Đỉa, Nhà Bè] với một diện tích rộng gấp ba khuôn viên căn biệt thự cô ta sở hữu mà không hề bị chính quyền TP.HCM xử lý, càng gửi đi một thông điệp xấu. Hành vi vi phạm pháp luật này kéo dài hàng năm, báo Tuổi Trẻ phản ánh đã gần ba tháng nhưng chính quyền vẫn không dám triệu tập chủ nhà. Nghe nói, Huyện ủy Nhà Bè cũng chỉ dám có một báo cáo mà không ai đọc được vì “tối mật”.

 

Lấn chiếm 4.500m2 đất mặt sông là ăn cướp, là chiếm đoạt tài nguyên quốc gia chứ không phải vi phạm đơn thuần hành chánh. Bí thư Thành ủy Nguyễn Văn Nên vẫn được tiếng là giữ gìn khá sạch. Nhưng cương vị của ông không chỉ là giữ gìn trong sạch cho cá nhân. Việc chính quyền của ông bất lực trước “con gái nguyên thủ tướng” và thẳng tay với sai phạm của thường dân, đã nêu một hình ảnh xấu của cả ông và thành phố.

 

Hành vi coi thường nhà nước của Nguyễn Thanh Phượng và câu chuyện những người phụ nữ xung quanh Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc cho thấy, khi thiết lập ở tầng nấc nào đấy tính chất nửa vời, quan chức sẽ cố ngoi lên những nơi trú ẩn an toàn thay vì thôi tham nhũng.

 

Làm quan dưới thời Nguyễn Tấn Dũng thật khó để không bị nhem nhuốc. Nhưng hậu Tấn Dũng thì cần phải phân biệt loại quan chức biết sửa mình với loại quan chức vẫn “ăn của dân không từ một thứ gì”. Cần phân biệt những người khi ở cấp thấp cũng có phạm sai lầm nhưng càng lên cao thì càng biết sửa mình, biết khát vọng làm thay đổi hình ảnh cá nhân và quốc gia, với những người tưởng đã chễm chệ ở trên cao thì để quyền lực và lòng tham bịt tai bịt mắt.

 

Minh bạch lý do bị phế truất của ông Nguyễn Xuân Phúc là rất cần thiết. Nếu ông xin từ chức vì có nhiều cấp dưới bị sai phạm, vì trách nhiệm chính trị của người đứng đầu, thì trong hệ thống chính trị này, Chủ tịch nước chưa phải là người đứng đầu. Nếu những người xung quanh ông sử dụng ảnh hưởng của ông để trục lợi thì không nên tiễn ông bằng hoa và sụt sùi nước mắt.

 

Uy tín của một quốc gia không mất vì có nguyên thủ tham nhũng, uy tín quốc gia chỉ mất khi nguyên thủ tham nhũng mà quốc gia bó tay và nhân dân thì chẳng biết đâu là sự thật.

 

Khi kỷ luật đồng chí của mình, nếu hỏi, ai trong các đồng chí tin mình trong sạch xin hãy giơ tay, sẽ có bao nhiêu người giơ tay? Trong 7 năm qua, tuy đạt được những kết quả không thể không ghi nhận như bắt bớ, kỷ luật hoặc buộc thôi giữ chức hàng trăm cán bộ. Nhưng, gần như chưa có cải cách nào đáng kể, xây dựng trong tương lai một môi trường minh bạch để quan chức không muốn tham nhũng, không phải tham nhũng (cũng sống xứng đáng) và không thể tham nhũng.

 

Sự kiện Chủ tịch nước bị phế truất càng cho thấy, chúng ta đang vận hành công cuộc chống tham nhũng này với gần như chỉ có một bàn tay sạch. Điều này vui ít, lo nhiều. Vì, bất cứ sự nghiệp quốc gia nào lệ thuộc vào một người, dù đạt được bước tiến như thế nào, rồi cũng có ngày phải bắt đầu lại.


Friday, January 27, 2023

Sóng ngầm trong lòng nước Nga

 

Châu Âu đang có chiến tranh – bây giờ quan trọng nhất là phải làm tất cả những gì có thể làm để phe chính nghĩa phải chiến thắng – Cựu ngoại giao Nga Boris Bondarev nói.

Nước Anh đang có chiến tranh với Nga. Nó có vẻ khó tin. Các chính trị gia của bạn có thể không hiểu điều đó. Nhưng tin tôi đi – đối với Vladimir Putin bạn của kẻ thù của ông ta là kẻ thù đáng căm nhất.



Nước Anh đã trung thành ủng hộ Ukraine kể từ khi bắt đầu cuộc xâm lược của Nga vào tháng 2 năm ngoái. Và kẻ độc tài sẽ không bao giờ quên hay tha thứ cho nước Anh vì điều đó.

Ngày nay, nhiều độc giả của Mail có thể lo lắng rằng, bằng cách tăng cường viện trợ vũ trang cho Ukraine, Anh và NATO đang làm leo thang nguy cơ chiến tranh tổng lực với Nga.

Nhưng bạn phải vượt qua nỗi sợ hãi đó. Đừng để Putin nuôi dưỡng sự hèn mạt khiếp nhược đó trong bạn – Đó là lý do tại sao lời chỉ trích của Boris Johnson trên Mail tuần này lại quan trọng đến vậy.

Bằng ngôn ngữ điển hình, ông kêu gọi phương Tây cứng rắn hơn. Đó chính là tinh thần mà thế giới cần bây giờ.

Tôi nói với tư cách là một người Nga yêu nước sâu sắc. Trong 20 năm, tôi đã làm việc trong ngành ngoại giao Nga, trước khi từ chức trong sự phẫn nộ vào tháng 5 năm ngoái để phản đối cuộc xâm lược – nhà ngoại giao Nga duy nhất đã làm được điều đó cho đến nay.

Tôi thấy Putin và tay chân của ông ta đã bị lừa dối như thế nào, và bất chấp mọi thứ, họ tin rằng phương Tây quá hèn yếu để chống lại sự xâm lược của họ.

Sự thật là chừng nào Putin còn nắm quyền, châu Âu sẽ không bao giờ an toàn trước mối đe dọa chiến tranh với Nga, chủ nghĩa khủng bố do nhà nước hậu thuẫn hoặc bóng ma hủy diệt hạt nhân mà nước này tượng trưng.

Đó là lý do tại sao cuộc chiến phải tiếp tục.

Putin nắm giữ hàng ngàn vũ khí hạt nhân chiến lược và tầm xa trong kho vũ khí của mình. Việc sử dụng chúng có thể là điều không tưởng đối với bạn — nhưng với Putin và cận thần của ông ta thì không.

Kho vũ khí tàn khốc này đe dọa tất cả các quốc gia NATO, đặc biệt là Mỹ, quốc gia đã cung cấp nhiều nguồn tài nguyên cho Tổng thống Zelensky ở Kiev hơn bất kỳ đồng minh nào khác.



Description: https://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2023/01/2-16-300x209.jpgẢnh: Quân đội Ukraine đang “tiêu diệt kẻ thù tối đa” theo lệnh của Tổng thống Zelensky ngày 24-2-2022. Nguồn: Reuters

Đức cũng vậy, bằng cách đồng ý gửi 14 xe tăng Leopard 2 trong tuần này (tương ứng với 14 chiếc Challengers do Vương quốc Anh gửi đến), đã thực hiện một bước đi dũng cảm và không thể thay đổi.

Đó là một cử chỉ táo bạo. Nhưng Zelensky đã nói rõ rằng vài chục xe tăng sẽ không đủ. Anh ta cần ít nhất 300.

Phương Tây có khả năng cung cấp chúng – và họ phải làm như vậy mà không do dự.

Tại sao? Vì đây không phải là một cuộc chiến nhỏ. Putin có thể gọi một số lượng gần như vô hạn lính nghĩa vụ làm bia đỡ đạn.

Nhưng mặc dù ông ta sẽ vứt bỏ rất nhiều mạng sống của những người đàn ông khác, nhưng điều đó không giống như một đội quân.

Khi cuộc xâm lược bắt đầu vào đầu năm ngoái, thế giới đã đánh giá quá cao sức mạnh của Nga. Các đồng nghiệp của tôi tại Phái bộ Nga tại Văn phòng Liên Hợp quốc ở Geneva đều tin vào những tuyên bố của các tướng lĩnh của Putin rằng “chiến dịch quân sự đặc biệt” sẽ kết thúc trong vòng 96 giờ và “Phương Tây sẽ phải chấp nhận” – họ nói- “Người Mỹ hèn nhát và người châu Âu yếu đuối, sẽ không dám chống lại chúng ta” (!?)

Nhưng điều đó đã được chứng minh là một ảo tưởng, khi Ukraine tỏ ra ngoan cường, cứng rắn và bất chấp; và ngay sau đó nhiều nhà lãnh đạo phương Tây, với người đi đầu là Boris Johnson, đã nhanh chóng thể hiện quyết tâm của họ.

Nhưng giờ đây, bất chấp những đề xuất quân sự mới nhất, quyết tâm ban đầu đó đang trở thành chủ nghĩa tự mãn. Thay vì dốc hết sức hỗ trợ, ngay cả Vương quốc Anh cũng miễn cưỡng cam kết mọi hỗ trợ mà Kyiv cần. Đức đã do dự trong nhiều tháng trước khi quyết định gửi xe tăng Leopard của mình.

Ukraine không thể chấp nhận sự chậm trễ như vậy nếu muốn giành chiến thắng. Hiện tại, nó đang bất chấp các tỷ lệ cược. Sẽ là một sai lầm khủng khiếp nếu đánh giá thấp Nga trong năm nay – khi nước này lên kế hoạch cho một cuộc tấn công mới tàn khốc vào mùa xuân – như đã được đánh giá vào năm 2022.

Tôi đã phạm một sai lầm tương tự khi Putin đang chuẩn bị cho chiến tranh. Tôi đã đánh giá thấp khả năng phạm tội ác chống lại loài người của ông ta.

Trong suốt sự nghiệp của mình, tôi ngày càng có cảm giác rằng nạn tham nhũng ở đất nước tôi cuối cùng sẽ lấn át chúng tôi. Được cai trị bởi một kẻ hoang tưởng tự đại, được nuôi dưỡng bằng tuyên truyền, với sự mua chuộc làm tê liệt mọi khía cạnh của nền kinh tế của chúng ta, nước Nga đang dần bị bóp nghẹt.

Nhưng tôi tin tưởng vào sự kiên cường của người dân Nga và tôi vô cùng hy vọng rằng đất nước của chúng tôi có thể phục hồi – ngay cả khi phải mất thêm 20 năm nữa và phần còn lại của sự nghiệp của tôi.

Tôi sinh ra ở Moscow năm 1980, trong một gia đình yêu nước sâu sắc. Ông nội tôi từng là một anh hùng của Liên Xô, một vị tướng dũng cảm đã lãnh đạo một sư đoàn bộ binh của Hồng quân chống lại quân Đức Quốc xã xâm lược trong Thế chiến II, mà người Nga chúng tôi gọi là ‘Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại’.

Mặc dù tôi chưa bao giờ biết ông ấy, nhưng ông ấy là một sự hiện diện đầy cảm hứng trong gia đình chúng tôi: những câu chuyện về lòng dũng cảm của ông ấy đã trở thành huyền thoại. Đó là lý do tại sao tôi cảm thấy phát ốm khi quân đội Nga tiến vào Ukraine năm ngoái.

Năm 1944, quân ta là một trong những người giải phóng, đánh đuổi bọn phát xít sát nhân. Nhưng bây giờ, vào năm 2022, chúng tôi là những kẻ xâm lược. Ông tôi sẽ kinh hoàng.

Nhưng không giống như một người sống trong một nền dân chủ, tôi không thể làm một cử chỉ đơn giản để phản đối. Nếu tôi lên tiếng, tôi sẽ mất việc và bị trục xuất khỏi đất nước của mình, nơi sẽ không bao giờ an toàn cho tôi nữa.

Tại Phái bộ ở Geneva, tôi không thể nói cho ai biết tôi cảm thấy thế nào. May mắn thay, 20 năm trong ngành ngoại giao đã rèn luyện rất tốt để duy trì nụ cười chuyên nghiệp. Có lẽ một số đồng nghiệp của tôi đã chia sẻ sự khó chịu của tôi, nhưng chúng tôi giữ kín điều đó với nhau.

Người duy nhất tôi có thể tin tưởng để tiết lộ bí mật của mình là vợ tôi, Stanislava. Cô ấy cũng ngày càng vỡ mộng: cô ấy làm việc trong khu vực bán tư nhân, có mối quan hệ trong các ngành cung cấp cho khu liên hợp quân sự, và tình trạng tham nhũng và kém cỏi mà cô ấy gặp phải là điều hiển nhiên.

Tháng 1 năm ngoái, cô ấy quyết định nghỉ việc, trước quyết định của chính tôi.

Cô ấy hiểu tôi cảm thấy bực bội như thế nào khi các thông báo của tôi tới Moscow không bao giờ có thể nói lên sự thật. Không có lời nói dối hay bịa đặt công khai nào, nhưng sự thật phải được thể hiện bằng nhiều lớp từ ngữ thận trọng.

Putin chỉ nghe những gì ông ấy muốn nghe, vì vậy không quan chức cấp cao nào muốn được nói điều gì đó có thể khiến tổng thống không hài lòng.

Ở mọi tầng lớp quan chức Nga, cấp dưới được chọn không phải dựa trên năng lực mà vì lòng trung thành của họ, thường là từ bạn bè và gia đình.

Trên hết, đây là lý do tại sao các tướng lĩnh đã hứa với Putin rằng, cuộc xâm lược Ukraine của ông sẽ được chào đón bằng những tràng pháo tay và hoa.

Bản thân họ cũng nửa tin nửa ngờ – bởi vì thật nguy hiểm khi tin vào bất cứ điều gì khác.

Họ — cũng như những người bạn theo chủ nghĩa đạo tặc của Putin — càng sớm nhận ra rằng cuộc chiến đã thất bại, thì nhà độc tài sẽ càng sớm ra đi và chế độ của ông ta sẽ sụp đổ.

Trong vài năm qua, tôi đã nhiều lần ngạc nhiên khi thấy có rất nhiều nhà ngoại giao Nga — kể cả một số người đã sống ở phương Tây trong nhiều năm — cho rằng các nền dân chủ không hơn gì Nga. Ho tự tin tuyên bố rằng quyền lực tập thể và tự do là ảo tưởng. Họ tin rằng Joe Biden có thể gọi điện cho thống đốc bang và ra lệnh, giống như Putin vẫn làm. Họ tin rằng các thẩm phán (Mỹ) sẽ làm những gì cảnh sát trưởng nói với họ, và rằng cảnh sát trưởng được trả tiền từ các băng đảng có tổ chức.

Vào tháng 5, khi chúng tôi đã làm mọi thứ có thể để bảo đảm an toàn cho mình, tôi đã đưa ra một tuyên bố, tuyên bố phản đối chiến tranh.

Vâng, vợ tôi và tôi hiện đang gặp nguy hiểm từ Putin, nhưng mọi người ở châu Âu cũng vậy. Nhưng tất cả chúng ta cần thôi giả vờ: lục địa đang có chiến tranh. Bây giờ tất cả những gì quan trọng là bên đúng phải chiến thắng.

______

Lời bình của Nguyễn Chiến Thắng: Dân tộc Ukraine ngoan cường đang thức tỉnh và truyền cảm hứng cho nhân loại! Đang làm Mỹ và Phương Tây tỉnh cơn mê.

Thay vì sợ Nga, lùi bước trước Nga thì hãy vượt qua sự sợ hãi, hãy chung tay cùng Ukraine đánh cho Nga dập đầu, đánh cho “sạch không kình ngạc, đánh cho tan tác chim muông” đánh cho con rắn độc không còn ngóc đầu lên, đánh cho chừa, cho 100 năm hồn xiêu phách lạc; đánh cho đám chư hầu hết nơi bấu víu.

Bình Luận từ Fa

 

Monday, January 23, 2023

Nhìn lại vụ đại án Việt Á

 

Sunday, 22 January 2023

NHÌN LẠI VỤ ĐẠI ÁN VIỆT Á, RÙNG MÌNH VỀ MỘT HỆ THỐNG THỐI RỬA (Nguyễn Vũ Bình)

 

 

 

 

Nhìn lại vụ đại án Việt Á, rùng mình về một hệ thống thối rữa

Nguyễn Vũ Bình  

Thứ Năm, 01/19/2023 - 12:28 — nguyenvubinh

https://www.rfavietnam.com/node/7488

 

Vụ đại án Việt Á như vậy đã hạ màn, bằng việc kẻ chủ mưu đã bị ép phải từ chức dưới chiêu bài viết đơn xin nghỉ công tác vì lý do cá nhân. Khi nhìn lại toàn bộ vụ Việt Á, một vụ án kinh hoàng không chỉ bởi nó là vụ lũng đoạn nhà nước, mà bởi quy mô và sự ăn khớp nhịp nhàng, tự nhiên đến không thể tin nổi của cả một hệ thống được gọi là nhà nước hiện nay. Trong thời gian rất ngắn ban đầu của đại dịch, chỉ khoảng hơn nửa năm, những kẻ chủ mưu đã vẽ ra một kịch bản không tưởng. Kịch bản không tưởng nhưng khi đưa vào một hệ thống cực lớn cuối cùng lại trở thành thực tế đau xót dẫn tới cái chết của hàng chục ngàn người, và kéo theo hàng trăm cá nhân, quan chức vào vòng lao lý, người đứng đầu nhà nước phải nhục nhã rút lui khỏi chức vụ của mình.


 

     Chúng ta điểm qua kịch bản, để thấy được sự liên quan, dính líu của các ngành nghề, lĩnh vực vào vụ án và sự ăn khớp nhịp nhàng của hệ thống. Một đề tài khoa học “dởm” của Học viện Quân y về nghiên cứu thành công một loại Kit Test (xét nghiệm covid-19) trong một thời gian ngắn, do các nhà khoa học của Học viên Quân y làm chủ đề tài. Đề tài này được bộ khoa học duyệt nghiên cứu, được duyệt kết quả và thẩm định trong thời gian cực ngắn, không tưởng. Sau đó được bộ Y tế duyệt đưa vào ứng dụng thực tế cũng trong thời gian không tưởng. Một công ty mới thành lập, trúng thầu sản xuất Kit Test theo đề tài khoa học. Công ty chỉ có vài chục người, diện tích nhà xưởng mấy chục mét vuông. Sau đó, công ty sản xuất và cung ứng hàng chục triệu Kit Test trong thời gian hơn nửa năm. Báo chí tung hô từ đề tài khoa học, tới công ty Việt Á. Các giám đốc Trung tâm phòng ngừa và quản lý dịch bệnh (CDC), các giám đốc sở y tế, bệnh viện các tỉnh thành nhập Kit Test của Việt Á. Chính sách của chính phủ phải xét nghiệm toàn dân, diện rộng và thần tốc. Việc thực hiện diễn ra trôi chảy nhịp nhàng. Cuối cùng, không có đề tài khoa học nào, công ty Việt Á cũng chẳng sản xuất được chiếc Kit Test nào, mà là nhập Kit Test của Trung Quốc về với giá khoảng 20.000 đồng, bán cho toàn dân để ngoáy mũi xét nghiệm là 450.000-500.000 đồng/ kit test. Đỉnh điểm của màn ảo thuật đó là Huân chương Lao động hạng Ba cho công ty Việt Á.  

 

     Như vậy, đã có các nhà khoa học, các quan chức bộ khoa học, các quan chức bộ Y tế từ cấp thấp cho tới cấp cao nhất, các nhà báo, các tổng biên tập, các quan chức địa phương, các lãnh đạo chính phủ… đều tham gia vào một dự án lừa đảo vĩ đại. Để tham gia và thực hiện dự án lừa đảo này, tất cả đều phải dối trá, tham nhũng và diễn ra đồng loạt, quy mô lớn. Tại sao họ làm được và làm một cách vô cùng tự nhiên như vậy? Theo tôi có ba lý doThứ nhất, sự dối trá đã tồn tại tự nhiên trong từng con người và toàn bộ hệ thống. Nếu không tồn tại một cách tự nhiên như bản tính, thì không thể nào những “nhà khoa học” của Học viện Quân y lại có thể diễn đạt đến như vậy. Không tồn tại tự nhiên trong người thì các quan chức không thể ký duyệt đề tài từ lúc cho phép nghiên cứu đến lúc nghiệm thu, và ứng dụng thực tế lại nhanh và thần tốc đến như vậy! Tương tự như vậy là các nhà báo và các tổng biên tập… Không tồn tại trong toàn hệ thống thì không thể có sự ăn khớp nhịp nhàng đến như vậy. Thứ hai, tham nhũng cũng tự nhiên như hơi thở của các quan chức và toàn hệ thống. Hầu như tất cả các giám đốc CDC các tỉnh, các lãnh đạo địa phương liên quan vụ việc, các giám đốc bệnh viện… không một ai không ăn lại quả, không tham nhũng trong vụ việc này. Tham nhũng là phương thức tự tồn tại của quan chức nên lý do này ai cũng có thể hiểu được. Nhưng sự ăn khớp nhịp nhàng của toàn bộ vụ việc, toàn bộ các ngành các cấp và địa phương phải đến từ lý do thứ ba. Thứ ba, đó là sự chỉ đạo từ cấp cao nhất của chính phủ, mà kẻ chủ mưu khi đó đang là Thủ tướng. Chính từ việc kẻ chủ mưu là đương kim Thủ tướng nên tất cả đã có sự ăn khớp nhịp nhàng, các ngành các cấp thực thi vụ việc dù biết dù không biết đều răm rắp tuân theo, mà lại còn được tiền lại quả. Những quan chức phạm tội đều cam đoan, thề thốt không tham nhũng trước khi bị bắt một phần là dối trá nhưng một phần họ không nghĩ vụ án đụng tới được kẻ chủ mưu, và do vậy họ cũng không thể bị bắt.

 

     Một vụ án lũng đoạn nhà nước, một vụ việc dối trá khủng khiếp áp dụng vào một hệ thống gồm những con người dối trá tự nhiên, tham nhũng toàn diện, triệt để gây ra sự đau thương cho toàn dân và sự sụp đổ hệ thống nhân sự của chế độ. Chỉ có một hệ thống thối rữa mới có thể áp dụng được một vụ việc dối trá và lũng đoạn toàn bộ nhà nước như vậy, thật sự rùng mình./.